Tôi đặt tiêu đề xe mất thắng theo đúng nghĩa đen của nó. Đó là lần đầu tiên tôi được đi vào Tam Mỹ Tây công tác cùng anh chị để thực hiện hoạt động phỏng vấn người dân về nhận thức của người dân nơi đây về rừng và động vật hoang dã. Chúng tôi được đi phỏng vấn người dân từ xã Tam Mỹ Tây lên đến xã Tam Trà. Tôi được phân nhóm đi cùng chiếc xe với cô sinh viên cũng mới ra trường để đi tới từng nhà người dân để phỏng vấn. Do đường lạ và xe mới mượn của ông chú trong nhóm tuần tra nên mình không để ý xe và đường đi dốc, vậy là cứ thế chạy băng băng trên đường và chở cô bạn đằng sau mà không hề hay biết xe đã bị rớt cái chốt đũa thắng. Đang chạy xuống đầu dốc xe lao nhanh tôi đạp phanh nhưng mất phanh không ăn, lúc đó ngực tôi cũng đập thình thịch và lo sợ nhưng tôi đã kịp bình tĩnh lại và xử lý. Với kinh nghiệm nhiều năm chạy đường núi tôi biết cách về lại số 1 cho xe hãm lại tốc độ đi chậm chậm lại và dừng lại kiểm tra. Đấy cũng là một câu chuyện và cũng là kỹ niệm của tôi đáng nhớ nhất ở Tam Mỹ Tây.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *