Tác giả: Nguyễn Nhiên

Trong một lần đi khảo sát Voọc khu vực Hòn Dồ, tới gần vị trí cây da ông Danh, anh em chúng tôi tính dừng chân dưới bóng mát cây da để nghỉ ngơi. Bỗng: rầm!!! – Đàn Voọc di chuyển xuống gần đó giật nảy mình chuyền cành tán loạn vì quá bất ngờ khi thấy sự xuất hiện của người, cả đàn Voọc hoảng hốt chạy về phía rừng tự nhiên. Tuy nhiên một bạn Voọc con bị mẹ bỏ lại. Lúc này, Voọc mẹ đã chạy được 1 quãng khá xa – gần tới bìa rừng tự nhiên và phát hiện mình bỏ quên Voọc con. Voọc mẹ vội vã quay lại về phía Voọc con đang ở gần chúng tôi với gương mặt vô cùng sợ hãi và cảnh giác. Càng gần chúng tôi, Voọc mẹ càng lưỡng lự, không dám lại gần ôm con. Tuy nhiên, với sức mạnh của tình mẫu tử Voọc mẹ đã vượt qua nỗi sợ hãi, bất chấp mối nguy hiểm, tới ôm Voọc con vào lòng và chạy về rừng tự nhiên.

Chứng kiến toàn bộ câu chuyện, tôi vô cùng cảm động trước tình cảm của Voọc mẹ dành cho con. Tôi nghĩ nó cũng giống như con người vậy – luôn có tình mẫu tử thiêng liêng.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *