Lời yêu thương nhắn gửi đến chú Hùng. Đàn Voọc Chà vá chân xám chúng con biết ơn chú lắm. Hơn 10 năm canh tác nương rẫy sát rừng Hòn Ông cũng là từng đó năm, những bước chân không hề biết mệt mỏi của chú luôn đau đáu về cánh rừng già – nơi ngôi nhà nhỏ chật hẹp chúng con sống hàng ngày. Chú coi chúng con như đứa con quý hiếm, coi cánh rừng như ngôi nhà thứ hai của mình.
Sáng đi chiều về, suốt 10 năm trôi qua, đều đặn hàng ngày, hàng giờ, bất kể khi nào khi lên đến rẫy là chú dành thời gian dạo quanh một vòng cánh rừng, quan sát xem có bẫy hay tác động gì không, xem chúng con có còn ra ăn đều hay không, hôm nay chúng con ăn lá gì, cây gì, chuyền cành qua cây nào, ngủ ở đâu… Chúng con dần dần quen với sự xuất hiện của “người bạn” giữ rừng hiền lành. Chú làm rẫy bên dưới, lâu lâu lại nghỉ chân xem chúng con tung tăng chuyền cành, tìm thức ăn. Rồi chú thuộc từng tập tính, chỗ ăn chỗ ngủ của chúng con. Có hôm chúng con ẩn nấp trong tán cây vì bọn diều hâu rình rập hay bầy khỉ mặt đỏ phá bĩnh, chắc không gặp được chúng con chú nhớ lắm. Chú đừng quá lo lắng, trời nắng đẹp, bọn khỉ phá bĩnh lì lợm kia đi là chúng con lại ra tung tăng chuyền cành nhé!
Chúng con vừa nghe tin chú vừa tình nguyện nhường chỗ trồng thêm cây xanh vừa làm thức ăn, vừa mở rộng sinh cảnh cho chúng con. Chúng con biết ơn chú nhiều lắm, mai sau khi rừng phát triển, nhiều người biết đến sự hiện diện của chúng con hơn, chúng con sẽ tiếp tục kể cho mọi người nghe câu chuyện giữ rừng, giữ Voọc của chú. Thay lời muốn nói, xin được chân thành cảm ơn người giữ Vọoc thầm lặng nơi núi rừng Tam Mỹ Tây, huyện Núi Thành, tỉnh Quảng Nam.




